NSND Hoàng Cúc lần đầu tiết lộ hậu trường “Tướng về hưu” sau gần 4 thập kỷ
(Dân trí) – Trong “Cine 7 – Ký ức phim Việt” phát sóng tối 31/5, NSND Hoàng Cúc và nghệ sĩ Tú Oanh xúc động chia sẻ về vai diễn để đời và những kỷ niệm hậu trường.
NSND Hoàng Cúc bị khán giả “căm thù”
Ở phim Tướng về hưu, NSND Hoàng Cúc đảm nhận vai Thủy – người phụ nữ trí thức, sắc sảo, tham vọng. Vai diễn này không chỉ đánh dấu bước ngoặt trong sự nghiệp của NSND Hoàng Cúc, mà còn khiến khán giả “căm thù” bà.
Chia sẻ trong Cine 7 – Ký ức phim Việt, NSND Hoàng Cúc bày tỏ: “Khán giả ghét nhân vật Thủy đến mức “căm thù” tôi. Với một nghệ sĩ, đó là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy tôi đã thể hiện tròn vai, chạm đến trái tim người xem”.

Nhân vật Thủy là vai phản diện đầu tiên trong sự nghiệp của NSND Hoàng Cúc (Ảnh: VTV).
Trong phim, hình ảnh nhân vật Thủy với mái tóc ngắn cá tính cũng nhanh chóng trở thành biểu tượng thời bấy giờ, nhưng ít ai biết, đó là một quyết định đầy táo bạo.
NSND Hoàng Cúc kể: “Ban đầu, tôi định giữ mái tóc dài quen thuộc để vào vai Thủy, nhưng sau cảnh quay đầu tiên, tôi nhận ra nhân vật cần một hình ảnh sắc sảo và rõ nét hơn. Vậy là tôi quyết định cắt phăng mái tóc – điều chưa từng làm trước đó”.
Sự thay đổi hình thức không chỉ giúp nhân vật sống động, nổi bật hơn trong mắt khán giả mà còn tạo nên xu hướng thời trang trong đời sống thực – một hiệu ứng hiếm gặp với phim Việt thập niên 1980.
Một trong những cảnh gây tranh cãi nhất của Tướng về hưu là việc nhân vật Thủy mang nhau thai trẻ con từ bệnh viện sản về xay ra để nuôi đàn chó hàng chục con với mục đích kinh doanh. Chi tiết này từng bị khán giả lên án mạnh mẽ.
NSND Hoàng Cúc giải thích rằng, bộ phim muốn gióng lên hồi chuông báo động về tình trạng suy đồi đạo đức một cách tinh vi thông qua nhân vật Thủy. Bà chia sẻ thêm: “Phim lúc bấy giờ là phim đen trắng nên khán giả nhìn cối xay thịt không thấy hết được sự khủng khiếp của chi tiết này”.

NSND Hoàng Cúc và cố NSND Hoàng Dũng trong một cảnh phim (Ảnh: VTV).
NSND Hoàng Cúc cũng tiết lộ về những khoảnh khắc “nổi loạn” đầy sáng tạo của diễn viên trên phim trường.
“Khi quay, tôi nói với đạo diễn: “Em đếm tiền trên bàn không “máu”, anh cho em đếm tiền giữa nền nhà hay hơn”. Chi tiết này sau đó đã lên phim rất đắt giá và chân thực, tạo nên hình ảnh hai vợ chồng lạnh lùng đếm tiền, đặc biệt là hình ảnh người vợ hút thuốc lá một cách điềm nhiên”, nữ nghệ sĩ gạo cội tiết lộ.
Việc nhân vật Thủy hút thuốc lá cũng là một chi tiết “đắt” trong tác phẩm. NSND Hoàng Cúc cho biết, bà đã hút thuốc thật, thậm chí còn biết cách phả khói ra mũi để cảnh quay thêm phần chân thực.
Những yếu tố này không chỉ giúp nhân vật Thủy sống động hơn mà còn góp phần khắc họa rõ nét sự trượt dốc về đạo đức của nhân vật trong phim.
Ngược lại với NSND Hoàng Cúc, nghệ sĩ Tú Oanh vào vai Lài – một người giúp việc với số phận phức tạp, mang vẻ mộc mạc, chất phác nhưng đầy chiều sâu nội tâm.
Vai diễn này đã để lại dấu ấn cho sự nghiệp của Tú Oanh. Trong chương trình, Tú Oanh kể lại câu chuyện hài hước về hành trình đến với vai Lài.
Trước khi tham gia Tướng về hưu, chị từng mong muốn được hóa thân vào những vai “sang, xịn” trong MV Đò nghèo. Tuy nhiên, vai diễn trong MV lại là một nhân vật khổ cực và đạo diễn khi ấy đã nói một câu như “tiên tri”: “Vai đầu tay là vai gì thì sẽ theo suốt sự nghiệp của mình”.
Câu nói ấy dường như đã trở thành định mệnh cho Tú Oanh. Nhân vật Lài không chỉ là bước ngoặt mà còn “đóng đinh” phong cách diễn xuất mộc mạc, chân thực của nữ nghệ sĩ.
Tú Oanh cũng chia sẻ về mái tóc của mình: “Tôi từng nhiều lần muốn cắt tóc ngắn để đổi mới hình ảnh, nhưng rồi cứ lưỡng lự. Không ngờ, chính mái tóc dài tưởng như cần thay đổi lại là yếu tố khiến đạo diễn chọn tôi cho vai Lài – một nhân vật với số phận đặc biệt, cần sự giản dị và sâu lắng”.
Cuối cùng, mái tóc dài cùng lối diễn xuất tự nhiên đã giúp Tú Oanh để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả, biến Lài trở thành một trong những vai diễn đáng nhớ nhất trong sự nghiệp của Tú Oanh.

Nghệ sĩ Tú Oanh đóng vai người giúp việc tên Lài trong phim (Ảnh: VTV).
Không chỉ dừng lại ở những chuyện hậu trường, cuộc hội ngộ giữa hai nữ nghệ sĩ tại Cine7 – Ký ức phim Việt còn gợi về những kỷ niệm đầy xúc động.
NSND Hoàng Cúc và nghệ sĩ Tú Oanh đều nghẹn ngào khi nhắc tới những gương mặt thân quen từng gắn bó với Tướng về hưu, nhưng nay đã vắng bóng.
NSND Hoàng Cúc còn tự sáng tác những vần thơ dành riêng cho bộ phim, như một cách tri ân lặng lẽ đến những người đã cùng nhau tạo nên một dấu ấn không thể phai mờ.
“Tướng về hưu” – Bức tranh xã hội đầy ám ảnh
Ra mắt năm 1988, Tướng về hưu là tác phẩm điện ảnh tâm lý xã hội được chuyển thể từ truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, do đạo diễn, NSND Nguyễn Khắc Lợi thực hiện.
Bộ phim khắc họa câu chuyện về ông Thuấn (NSND Mạnh Linh thủ vai) – một vị tướng quân đội về hưu sau những năm tháng cống hiến cho cách mạng.

NSND Hoàng Cúc (giữa) và nghệ sĩ Tú Oanh chia sẻ trong “Cine 7 – Ký ức phim Việt” (Ảnh: VTV).
Trở về cuộc sống đời thường, ông đối mặt với sự lạc lõng khi những giá trị lý tưởng mà ông trân trọng dần bị lu mờ trước cơn lốc kinh tế thị trường. Bộ phim không chỉ là câu chuyện cá nhân mà còn là tấm gương phản ánh xã hội Việt Nam thời kỳ đổi mới, với những mâu thuẫn gay gắt giữa truyền thống và hiện đại.
Nhân vật ông Thuấn, với nếp sống kỷ luật và lý tưởng cách mạng, cảm thấy xa lạ ngay trong chính ngôi nhà của mình. Con trai Hòa (Đoàn Anh Thắng) và con dâu Thủy (NSND Hoàng Cúc) đại diện cho thế hệ trẻ với lối sống thực dụng, chạy theo lợi nhuận và vật chất.
Bộ phim không né tránh việc phơi bày những mặt trái của xã hội, như sự mai một của đạo đức truyền thống trước sức ép kinh tế. Sự xung đột giữa ông Thuấn và vợ chồng con trai không chỉ là câu chuyện gia đình mà còn là biểu tượng cho sự va chạm giữa hai thế hệ, hai hệ giá trị.
Ông Thuấn, dù kiên định với lý tưởng, dần suy sụp cả về thể chất lẫn tinh thần trước thực tại khắc nghiệt. Cảnh kết phim, ông qua đời giữa bi kịch kim tiền, thay vì hy sinh ở trận địa, để lại một nốt trầm day dứt.
Tướng về hưu không chỉ thành công về mặt nghệ thuật mà còn ghi dấu ấn với giải Bông Sen Bạc tại Liên hoan Phim Việt Nam năm 1990.
Tác phẩm được đánh giá cao bởi cách kể chuyện chân thực, giàu chiều sâu, và khả năng khắc họa tâm lý nhân vật. Những giá trị nhân văn mà bộ phim truyền tải về gia đình, đạo lý, và niềm tin vẫn còn nguyên giá trị sau gần 4 thập kỷ.