Maia Kalina ứng tuyển vào làm tại công ty marketing Digitas LBI, cô đã vượt qua nhiều vòng sơ tuyển và phỏng vấn. Tới khi chỉ còn hai ứng viên, Maia bị loại với lý do: Ứng viên còn lại có tính cách phù hợp với văn hóa công ty hơn.
Không chấp nhận lý do bị loại, Maia đã kiện công ty Digitas LBI ra tòa vì cho rằng mình bị phân biệt đối xử. Cô cho rằng vì bản thân không gây được thiện cảm với người làm nhiệm vụ phỏng vấn bằng ứng viên còn lại, khiến cô bị loại là một cách thiếu công bằng.

Vụ kiện của cô Maia Kalina thu hút sự chú ý (Ảnh: DM).
Trong cuộc phỏng vấn, Maia đã thành thật tự nhận mình là người hướng nội, không cởi mở, không thích những cuộc vui bên ngoài giờ làm. Cô cho rằng những chia sẻ này đã khiến bản thân bị phân biệt đối xử chỉ vì chuyện tính cách và lối sống.
Thẩm phán xét xử vụ việc – ông EJ Wright – đã bác đơn kiện của Maia với lý do nhà tuyển dụng có quyền cân nhắc liệu một ứng viên có hòa nhập tốt với đội ngũ nhân viên hiện tại của doanh nghiệp hay không.
Xung quanh quyết định bác đơn kiện, thẩm phán EJ Wright đã có những phân tích rộng hơn, thu hút sự chú ý của truyền thông Anh. Thẩm phán Wright lấy dẫn chứng về những quan điểm thể thao khác biệt, đây là một điều rất dễ xảy ra ở nơi làm việc tại Anh.
Việc nhân sự ủng hộ những đội bóng thường xuyên phải đối đầu nhau tại các giải đấu có thể khiến bầu không khí làm việc bị ảnh hưởng. Vì vậy, nhà tuyển dụng tại Anh có quyền hỏi về đội bóng mà một ứng viên ủng hộ.
Nếu người này ủng hộ một đội thường xuyên đối đầu với đội mà các nhân sự trong công ty ủng hộ, nhà tuyển dụng có quyền không nhận ứng viên đó, dù ứng viên đáp ứng đầy đủ các tiêu chí công việc.
Trong quá trình tuyển dụng, doanh nghiệp có quyền đưa ra quyết định để đảm bảo sự hòa hợp tối đa giữa các nhân sự. Thẩm phán Wright khẳng định, dù những quyết định như thế này có thể không mang lại lợi ích chuyên môn cao nhất, nhưng nhà tuyển dụng hoàn toàn có quyền thực hiện mà không vi phạm luật lao động.