Tôi muốn xông vào để giải thích nỗi vất vả bao lâu nay cho mẹ chồng hiểu mà không biết phải bắt đầu từ đâu nữa?
Trên chồng tôi là anh trai, anh ấy học hành giỏi giang và làm việc, mua nhà ở thành phố. Nghe nói thu nhập của anh chị mỗi tháng gần 100 triệu. Còn vợ chồng tôi học hành kém cỏi, không thoát ly được khỏi quê hương nên cả đời chỉ biết gắn bó với đồng ruộng, lúc nông nhàn thì đi làm thuê cho người ta kiếm chút tiền trang trải chi phí gia đình.
Suốt 12 năm nay, chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng. Tôi sống không hợp với mẹ chồng, nhiều lần muốn ra riêng cho tự do nhưng không có tiền mua đất nên đành cam chịu cảnh làm dâu.
Bố mẹ chồng đều có lương hưu, thu nhập của ông bà còn lớn hơn của vợ chồng tôi cộng lại. Dù có tiền nhiều nhưng ông bà sống tính toán, sòng phẳng, không bao giờ cho con cháu 1 đồng.
Bố chồng tôi mất 3 năm trước, từ sau ngày ông qua đời, sức khỏe bà yếu đi rõ rệt. Bà ăn uống ít hơn, ít cười và nói chuyện với mọi người. Lúc trước bà thấy con cái làm gì không vừa mắt thì góp ý, bây giờ chẳng buồn tranh luận hay dạy dỗ.
Sau khi bố chồng qua đời, sức khỏe của mẹ chồng yếu đi rõ rệt. (Ảnh minh họa)
Hơn 1 năm nay, mẹ chồng chỉ ngồi ăn chơi, vợ chồng tôi không để cho bà động vào việc gì. Khi các con tôi còn nhỏ, mẹ chồng luôn ở bên chăm sóc chu đáo, thế nên cả năm nay, vợ chồng tôi thay nhau chăm lo cho bà mà không kêu than nửa lời.
Thỉnh thoảng vợ chồng anh cả về thăm mẹ nhưng chỉ như những vị khách quý, không động vào bất kỳ việc nhà nào. Thậm chí nhờ chị dâu tắm cho mẹ chồng mà cũng tìm cách né tránh.
Dù vợ chồng anh cả rất thờ ơ nhưng mẹ chồng lại luôn dành cho anh chị những lời có cánh. Mẹ thường khoe về sự giỏi giang của anh chị, mỗi lần về biếu mẹ vài triệu là cả xóm đều biết. Còn vợ chồng tôi chăm sóc bà cả năm hay mỗi lần phải nghỉ làm đưa bà đi bệnh viện thì chẳng được kể công. Nhiều lúc tôi chạnh lòng lắm mà không biết tâm sự cùng ai. Nói với chồng thì anh ấy toàn gạt đi và bảo chúng tôi ở trên đất của ông bà phải có nghĩa vụ chăm lo tuổi già cho bố mẹ, cấm kể công.
Một tuần nay, sức khỏe mẹ chồng yếu đi nhiều. Chị dâu quyết định nghỉ phép về chăm sóc bà nửa tháng để lấy tiếng thơm. Ngày hôm kia, lúc đi làm về, nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng mẹ chồng, tôi ngó vào xem thì thấy mẹ đưa cho chị dâu 1 túi vàng. Bà nói:
“Đây là 8 cây vàng, mẹ tiết kiệm cả đời mới được. Vợ chồng út thì bố mẹ cho mảnh đất này, còn con cả mẹ cho vàng. Con cầm lấy món quà của mẹ làm kỷ niệm”.
Nhìn chị dâu mừng rỡ đón nhận món quà mà mẹ chồng cho làm tôi bức xúc vô cùng. Rõ ràng chúng tôi có công chăm sóc bố mẹ những năm cuối đời, vậy mà tài sản nhận được cũng bằng với người không chăm lo cho ông bà. Mẹ chồng đối xử quá bất công làm tôi không thể bình tĩnh được nữa.
Chị dâu quyết định nghỉ phép về chăm sóc bà nửa tháng để lấy tiếng thơm. (Ảnh minh họa)
Tôi muốn xông vào để giải thích nỗi vất vả bao lâu nay cho mẹ chồng hiểu mà không biết phải bắt đầu từ đâu nữa?
Lúc tôi đang nấu ăn dưới bếp, chị dâu bất ngờ đưa cho tôi túi vàng và nói:
“Mẹ cho chị túi vàng nhưng những năm qua, anh chị không chăm lo được sức khỏe cho bố mẹ. Các em ở nhà vất vả, gánh thay phần của anh chị. Vậy số vàng này 2 em mới xứng đáng được nhận. Hãy cầm lấy mà lo cho các cháu ăn học”.
Cầm túi vàng mà chị dâu đưa cho khiến tôi thấy hổ thẹn, không ngờ chị ấy lại sống phóng khoáng và cao thượng đến vậy. Thế mà bao lâu nay, tôi luôn cho rằng chị ích kỷ hẹp hòi, chỉ biết nghĩ cho bản thân. Bây giờ cầm số vàng trên tay khiến tôi bối rối, không biết nên nhận hay không nữa?
Xem thêm: Bố vợ lên chơi luôn miệng khen anh rể, tôi nói một câu khiến ông xấu hổ bỏ về