Tôi run lên, tim tôi loạn nhịp. Tôi không biết phải làm gì ngoài việc ngồi bất động nhìn màn hình điện thoại sáng trưng trong bóng tối.
Nếu ai đó hỏi tôi, điều gì khiến một người phụ nữ đang chuẩn bị mặc váy cưới lại chùn bước? Tôi sẽ trả lời ngay rằng, đó là quá khứ của người đàn ông bên cạnh bạn, khi nó chưa thực sự khép lại.
Tôi yêu anh được gần một năm. Anh là người đàn ông tốt nhất mà tôi từng gặp. Anh chính trực, chu đáo, biết lắng nghe và luôn để ý từng cảm xúc nhỏ nhặt của tôi.
Anh từng có một cuộc hôn nhân đổ vỡ, và có một cậu con trai riêng đang học lớp 6. Tôi biết điều đó ngay từ đầu. Khi yêu, tôi từng nghĩ mình đủ bao dung để chấp nhận tất cả.
Nhưng hóa ra, khi bước vào mối quan hệ này, có những điều tôi không lường trước được.
Bạn trai tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ. (Ảnh minh họa)
Con trai anh ngoan, lễ phép và có phần nhút nhát. Tôi từng gặp bé vài lần, ánh mắt bé khiến tim tôi mềm nhũn, nhưng cũng khiến lòng tôi dấy lên nỗi lo sợ khó gọi thành tên. Tôi thương bé, nhưng tôi cũng sợ chính mình sẽ trở thành mẹ kế, một vị trí đầy áp lực mà tôi chưa từng sẵn sàng. Nhưng, tôi vẫn muốn lấy anh làm chồng.
Chúng tôi đã bàn bạc xong chuyện cưới hỏi, thiệp mời cũng đã in. Vậy mà đúng lúc mọi thứ đang trên đà viên mãn, một chuyện xảy ra khiến tôi như bị kéo tuột khỏi giấc mơ đẹp.
Đó là một buổi tối cách đây không lâu, khi tôi nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ. Tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài dòng, nhưng khiến tim tôi nhói lên: “Tôi là vợ cũ của anh Hùng. Trước khi cô cưới anh ấy, có lẽ cô nên biết vài chuyện”.
Tin nhắn không dừng lại ở đó. Ngay sau đó là loạt ảnh được gửi tới. Những bức ảnh khiến tôi chết lặng. Khi là ảnh chụp cảnh cô ấy đang đút cho bạn trai tôi ăn trong một bữa cơm, tay dịu dàng lau mồ hôi trên trán anh, rồi cả cảnh hai người cười với nhau thân mật như chưa từng có quá khứ đổ vỡ. Những tấm ảnh ấy được chụp chỉ cách đây vài tuần, thời điểm tôi và anh đang chuẩn bị lễ cưới.
Tôi run lên, tim tôi loạn nhịp. Tôi không biết phải làm gì ngoài việc ngồi bất động nhìn màn hình điện thoại sáng trưng trong bóng tối.
Cô ta muốn gì? Muốn tôi hoảng loạn, buông tay? Hay đang muốn chứng minh rằng dù tôi có là vợ sắp cưới thì trong mắt anh vẫn có cô ta?
Tôi không dám hỏi anh ngay. Tôi sợ câu trả lời. Tôi sợ sự thật. Nhưng càng im lặng, trong lòng tôi càng như có ngàn mũi kim châm.
Tôi run lên khi đọc tin nhắn vợ cũ của bạn trai gửi đến. (Ảnh minh họa)
Ba ngày sau, tôi không chịu nổi nữa. Tôi đưa thẳng điện thoại cho anh xem, không vòng vo. Anh im lặng rất lâu. Tôi tưởng anh sẽ né tránh, tưởng mình sắp nghe những lời bào chữa mệt mỏi. Nhưng anh nắm tay tôi, giọng bình thản:
– Anh biết chuyện này sẽ xảy ra. Hôm đó là sinh nhật của con trai, thằng bé muốn đón sinh nhật cùng mẹ nên anh đã dẫn nó đến gặp mẹ. Đến nơi, vợ cũ năn nỉ anh ở lại cùng đón sinh nhật với con nên anh mới…. Anh không ngờ cô ấy cố tình chụp những khoảnh khắc đó để gửi cho em, anh không biết cô ấy làm vậy. Anh không hề muốn quay lại, càng không muốn giấu em. Nhưng anh cũng không ngờ cô ấy lại chơi chiêu này.
Tôi nhìn vào mắt anh, thấy rõ sự chân thành. Có lẽ lần đầu tiên trong đời, tôi nhận ra một người đàn ông từng đổ vỡ cũng mang trong mình rất nhiều vết thương, rất nhiều dây dưa mà chính họ cũng khó kiểm soát. Nhưng điều quan trọng là họ chọn cách đối mặt thế nào.
Tối hôm đó, chúng tôi nói chuyện thẳng thắn với nhau. Anh kể tôi nghe hết những gì đã diễn ra suốt 4 năm qua, không giấu giếm, không vòng vo. Tôi nói hết nỗi sợ của mình, về cảnh làm mẹ kế, về áp lực từ người cũ, về lo lắng khi bước vào hôn nhân với một người từng có quá khứ nặng trĩu.
Anh ôm tôi thật chặt, nói:
– Anh không dám hứa là mọi chuyện sẽ luôn dễ dàng. Nhưng, anh hứa sẽ luôn đứng về phía em.
Lần đầu tiên, tôi thấy lòng mình nhẹ bẫng. Có lẽ, quá khứ của anh không thể xóa đi. Nhưng nếu anh đủ bản lĩnh để bảo vệ hiện tại, và tôi đủ can đảm để tin anh, thì chúng tôi vẫn có thể đi tiếp con đường này.
Chúng tôi vẫn sẽ cưới nhau, vào đúng ngày đã định. Tôi sẽ học cách chấp nhận những mảnh ghép không hoàn hảo trong cuộc đời anh và tin rằng tình yêu đủ lớn sẽ giúp cả hai vượt qua mọi thử thách. Vì cuối cùng, thứ tôi cần không phải là một người chưa từng có quá khứ, mà là một người dám cùng tôi viết tiếp tương lai.