3 tháng trước, trong 1 lần đi siêu thị sắm đồ, tôi vô tình nhìn thấy 1 cậu bé có gương mặt rất giống với chồng tôi. Tôi liền lấy điện thoại ra chụp lại và về chất vấn chồng.
Ngày lên xe hoa là ngày hạnh phúc nhất của đời tôi. Anh không chỉ đẹp trai mà còn là giám đốc công ty. Còn tôi có công việc ổn định và ngoại hình chẳng kém chồng.
Bạn bè, người thân ai cũng khen chúng tôi xứng đôi, có những điều tốt đẹp nhất trên đời này đều được hưởng hết. Những lời khen có cánh của mọi người làm vợ chồng tôi rất hạnh phúc và luôn cố gắng giữ gìn hình ảnh gia đình.
2 năm đầu hôn nhân, chúng tôi có cuộc sống hưởng thụ. Tuần nào vợ chồng cũng đi ăn nhà hàng hay uống cà phê, cuối tháng thì đi du lịch trong và ngoài nước. Thu nhập mỗi tháng của chúng tôi trên dưới 70 triệu, thế nhưng tháng nào xài hết tháng đó.
Cũng may chúng tôi đã mua được căn hộ chung cư từ trước khi cưới. Số tiền mua căn hộ là do tiền của bố mẹ tôi bỏ ra, sau cưới tôi chuyển sang cho chồng đứng tên chung để thể hiện tình yêu với anh.
Ăn chơi chán, tới lúc chúng tôi nghĩ đến chuyện có con thì đau khổ bắt đầu. Vợ chồng tôi không dùng biện pháp tránh thai suốt 1 năm mà không có thai. Sau đó, chúng tôi đi khám thì phát hiện tôi khó có thai và cần phải kiên trì chữa trị.
2 năm đầu hôn nhân, chúng tôi có cuộc sống hưởng thụ. (Ảnh minh họa)
Suốt 6 năm nay, tôi cố gắng tập trung chữa vô sinh, chồng luôn ở bên cạnh động viên an ủi, thế nhưng chưa bao giờ chạm được niềm vui. 3 năm trước, chuyện làm ăn của chồng tôi gặp vấn đề, trong nhà có bao nhiêu tiền đều dồn hết cho anh giải quyết chuyện công ty.
Sau khi công ty giải thể, chồng đi làm thuê cho người ta, lương tháng được gần 20 triệu. Với số tiền của 2 vợ chồng gộp lại chỉ đủ chi tiêu và chạy chữa tìm kiếm đứa con.
3 tháng trước, trong 1 lần đi siêu thị sắm đồ, tôi vô tình nhìn thấy 1 cậu bé có gương mặt rất giống với chồng tôi. Tôi liền lấy điện thoại ra chụp lại và về chất vấn chồng. Tôi mong chồng sẽ phủ nhận và mắng vợ 1 trận vì làm xấu danh dự nhân phẩm của anh. Nhưng thực thế lại rất phũ phàng, anh thú nhận đó là đứa con riêng 4 tuổi của anh với 1 người phụ nữ từng là nhân viên của anh ấy.
Chồng tôi bảo:
“Anh rất yêu thương em nhưng anh là con trưởng, trước sức ép của gia đình dòng họ, anh không thể nghĩ cho bản thân được, mong vợ hiểu nỗi khổ tâm của chồng”.
Từng lời nói của anh làm tim tôi đau nhói, thế mà lúc nào anh cũng mở miệng nói chỉ yêu mình tôi, không bao giờ phản bội. Nếu không có con thì sẽ xin con nuôi, nhất định không yêu ai ngoài tôi. Vậy mà giờ anh có con 4 tuổi rồi, còn gì đau khổ hơn. Dường như hạnh phúc được hưởng càng nhiều thì bất hạnh đến càng đau.
Suốt 6 năm nay, tôi cố gắng tập trung chữa vô sinh, chồng luôn ở bên cạnh động viên an ủi. (Ảnh minh họa)
Không thể chấp nhận người chồng bội bạc, tôi quyết tâm ly hôn. Thế nhưng anh không muốn rời xa tôi, muốn đón mẹ con người tình về chung sống như 1 gia đình và cùng nhau nuôi đứa nhỏ.
Tôi không thể chấp nhận được yêu cầu vô lý của anh nên kiên quyết ly hôn. Không thể níu kéo được cuộc hôn nhân, chồng buộc phải ký vào đơn ly hôn. Tuần tới chúng tôi sẽ ra tòa giải quyết chuyện ly hôn. Ngày hôm kia, chồng bất ngờ vào phòng tôi rồi quỳ sụp xuống chân vợ mà cầu xin:
“Thu nhập của anh được có 22 triệu, bạn gái của anh không có việc làm, phải nuôi 3 miệng ăn rất khó khăn. Mỗi tháng bỏ ra 5 triệu thuê tiền phòng tốn 1 khoản tiền không nhỏ. Vì vậy cầu xin em hãy cho anh 1 nửa căn hộ chung cư còn lại của em. Bố mẹ em có vài mảnh đất, em lại sống 1 mình, chi tiêu không tốn kém lắm nên hãy cho anh được ở lại ngôi nhà này được không? Nếu không cho anh nhà, anh không có tiền trả cho em, anh sẽ không đi đâu hết và đưa cả bạn gái lẫn con về đây sống”.
Lời chồng nói mà tôi chỉ biết cười đau khổ. Tôi đã mất chồng, giờ lại mất nhà nữa sao? Bây giờ tôi phải làm sao đây?